XÉ LÒNG: CÔ GÁI BỊ NHÉT VÀO VALI, ĐÓNG KHUNG SẮT THẢ TRÔI SÔNG – SỰ TÀN ĐỘC CỦA LÒNG NGƯỜI, KHÓ TIN!
XÉ LÒNG: CÔ GÁI BỊ NHÉT VÀO VALI, ĐÓNG KHUNG SẮT THẢ TRÔI SÔNG – SỰ TÀN ĐỘC CỦA LÒNG NGƯỜI, KHÓ TIN!
Một buổi sáng cuối tháng Năm, khi những tia nắng yếu ớt vừa hé rạng, bến đò Vĩnh Giang – Thái Bình vẫn yên bình với tiếng mái chèo, tiếng cá búng nước và mùi bùn non ngai ngái. Ông Bảy – lão lái đò già, làn da sạm nắng, ánh mắt nheo lại vì gió bụi, cứ thế mà kéo lưới như bao ngày. Nhưng rồi, bàn tay ông khựng lại khi cảm thấy một vật thể nặng lạ dưới làn nước đục. Đó là một chiếc vali du lịch cũ kỹ, màu xanh rêu, trông không khác gì hàng chục chiếc vali khác từng qua bến sông này, chỉ khác là nó bị quấn chằng chịt bằng những sợi xích sắt đã hoen gỉ, bốn góc hàn thô và ổ khóa lớn như một lời nguyền giam cầm. Ông Bảy chưa từng thấy cảnh tượng nào vừa rợn người vừa bí ẩn đến thế, cảm giác lạnh toát sống lưng khiến ông chỉ biết kêu thất thanh, kéo theo sự chú ý của cả làng chài nhỏ.
Khi cảnh sát tới, bầu không khí bến đò chuyển hẳn sang nặng nề, đặc quánh những hoang mang và sợ hãi. Đội trưởng Hoàng – khuôn mặt khắc khổ, ánh mắt sắt lạnh của người từng lăn lộn với bao vụ án, dứt khoát ra lệnh phá khóa. Tiếng máy cắt rít lên, từng mắt xích bị chặt đứt, rồi nắp vali bật mở, phả ra mùi tử khí nồng nặc khiến nhiều người phải quay đi hoặc nôn thốc. Bên trong không phải là quần áo hay tài sản, mà là những phần thi thể bị phân ra của một phụ nữ trẻ. Khuôn mặt bị hủy hoại hoàn toàn, dấu vân tay cũng không còn. Mọi giấy tờ, điện thoại, manh mối nhận dạng đều bị xóa sạch. Vụ án đi vào ngõ cụt ngay từ giây phút đầu tiên, kẻ thủ ác dường như đã xóa mọi dấu vết, thách thức cả công lý lẫn lòng người.
Nhưng giữa bầu không khí tuyệt vọng ấy, Thanh tra Nam – chàng cảnh sát trẻ thông minh, mắt tinh tường – bỗng phát hiện một chi tiết nhỏ trên đùi nạn nhân: một hình xăm Hello Kitty mờ nhòe, nằm ở vị trí kín đáo mà có lẽ chỉ người thân mới biết. Tưởng đã chạm đến tia hy vọng, nhưng hàng ngàn cô gái có thể có hình xăm như thế. Trong lúc khám nghiệm, Nam còn phát hiện thêm hai túi ngực silicon nằm sâu trong cơ thể. “Mỗi túi silicon thẩm mỹ đều có số series quản lý quốc tế. Nếu truy được nguồn gốc, chúng ta sẽ tìm ra ai đã từng là chủ nhân,” anh khẳng định. Sự hy vọng mong manh được thắp lại, dãy số trên hai túi ngực được gửi đi trong đêm đến hãng sản xuất ở nước ngoài.
Vài tiếng sau, dữ liệu phản hồi: hai túi ngực này chỉ phân phối cho một thẩm mỹ viện lớn tại thành phố. Ngay lập tức, đội điều tra có mặt, lục tung hồ sơ khách hàng. Hàng trăm bản tên được đối chiếu, nhưng chỉ một người có cả túi ngực số hiệu này và hình xăm Hello Kitty ở đùi: Trần Minh Châu, 26 tuổi, sống trong một căn hộ cao cấp.
Danh tính nạn nhân đã được xác định, nhưng hành trình tìm công lý còn u ám hơn thế. Minh Châu – cô gái trẻ xinh đẹp, nổi tiếng trên mạng xã hội bởi những bức ảnh hào nhoáng, túi hiệu, xe sang, những chuyến du lịch xa hoa. Không ai biết rõ công việc thực sự của cô là gì, chỉ thấy mọi thứ xung quanh cô đều ngập trong sự xa xỉ mà phần lớn bạn bè cùng lứa phải ao ước. Điều tra sâu hơn, cảnh sát phát hiện ba người đàn ông nổi bật trong đời cô: ông Khải – một doanh nhân giàu có, từng chu cấp cho Minh Châu; Thế Anh – bạn trai lâu năm, nghèo nhưng chân thành; và Kiệt – một bạn bè qua mạng, chuyên bàn chuyện tiền ảo.
Ngày Minh Châu mất tích trùng với lịch hẹn chụp ảnh, nhưng cả ba người đàn ông này đều có bằng chứng ngoại phạm chắc chắn: ông Khải xuất cảnh công tác, Thế Anh về quê chăm mẹ bệnh, Kiệt dự hội thảo ở tỉnh khác. Vụ án tưởng như rơi vào ngõ cụt.
Bất ngờ, Thanh tra Nam lật lại dữ liệu giao dịch ngân hàng của Minh Châu và phát hiện: vào lúc 23:15 ngày cô mất tích, có một giao dịch rút tiền từ tài khoản của cô tại một cây ATM. Camera tại ATM cho thấy một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, dáng vẻ bình thường, nhưng khi cúi nhập mật khẩu đã lộ rõ một phần mặt. Phần mềm nhận diện khuôn mặt chỉ ra hắn là Lê Văn Bình, 42 tuổi, tài xế taxi, có tiền án trộm cắp vặt.
Chiến dịch truy bắt được triển khai thần tốc. Bình bị tóm gọn ngay khi vừa về đến nhà trong ánh mắt ngỡ ngàng, hoảng loạn. Trong phòng hỏi cung, hắn chối cãi quyết liệt, nhưng từng bằng chứng từ camera ATM, lịch trình taxi, chiếc cưa sắt dính máu, mùi hóa chất tẩy rửa… tất cả đã dồn hắn đến đường cùng. Trước những chứng cứ không thể chối cãi, Bình lặng lẽ cúi đầu khai nhận tội ác.
Sáng 23 tháng 5, Bình nhận đón Minh Châu tại khu chung cư, dự định chỉ là cuốc xe bình thường. Nhưng trên xe, nghe cô khoe về số tiền lớn vừa nhận, những món đồ hiệu mới mua và dự định du lịch xa hoa, lòng tham và bản tính quỷ dữ trong hắn trỗi dậy. Bình đổi lộ trình sang khu vắng, dùng dao khống chế, cướp tài sản rồi ra tay sát hại tàn nhẫn để bịt đầu mối. Hắn đem thi thể về nhà, phân xác, phi tang vào chiếc vali cũ kỹ, xiềng xích, hàn kín các góc rồi ném xuống sông, tự tin mình đã xóa mọi dấu vết. Thậm chí, hắn còn lấy điện thoại của Minh Châu nhắn tin cho bạn trai cô để đánh lạc hướng, khiến mọi người tin rằng cô chỉ “cần thời gian một mình” mà không trình báo mất tích. Tiền của cô hắn rút dần qua nhiều cây ATM khác nhau để tránh nghi ngờ.
Nhưng không ai ngờ, chính hai túi ngực silicon – thứ được cấy vào cơ thể để làm đẹp – lại trở thành chứng cứ định mệnh, giúp vạch mặt kẻ sát nhân tưởng như hoàn hảo này.
Lê Văn Bình phải nhận án cao nhất trước pháp luật. Vụ án “vali xiềng xích” chấn động dư luận suốt nhiều tháng liền. Trần Minh Châu, cô gái từng mơ về ánh hào quang vật chất, đã trả giá bằng chính mạng sống cho những giấc mơ phù phiếm. Câu chuyện của cô là hồi chuông cảnh tỉnh: Khi đặt sự an toàn vào những thứ phù phiếm, cái giá đôi khi là quá đắt. Và trong bóng tối sâu nhất, công lý vẫn biết cách tìm ra ánh sáng, dù chỉ bắt đầu từ một dãy số nhỏ trên miếng silicon tưởng như vô tri.